Thứ Bảy, 5 tháng 3, 2011

Nhớ lại ngày xa xưa...

Hôm nay chán học, tự nhiên ngồi nghĩ lại cái ngày xa xưa của mình, khi mà mình mới bắt đầu chân ướt chân ráo lên Hà Nội học…

       Mình phải cảm ơn ông trời vì được học và ở với Hương Hấp, bởi tuy bằng tuổi mình nhưng còn ngây thơ trong sáng hơn mình nhiều. He he. Hai đưa ngày nào cũng thế, đi học rồi về nhà tắm giặt, nấu cơm, học và ngủ. Năm đầu còn rủ nhau đi đánh cầu lông ở sân đình, năm hai thưa dần và năm ba thì tịt hẳn. Hai đứa chuyện gì cũng kể, mình lắm mồm và lắm chuyện để kể hơn Hương. Hai đứa được nhận xét là ngoan, hiền, có lẽ điều này đúng với Hương, chứ mình là hiền chắc Trời sụp!
      Sang năm thứ tư, chuyển vào kí túc ở cho tiện việc làm chuyên đề thực tập, mình lại có cơ hội làm quen với các em mới trong phòng. Mình lại may mắn tiếp vì được ở với các em nhí nhảnh, hơi ngô ngố nhưng còn hiểu nhiều chuyện hơn mình. He he. Em Linh gọi mình là “ sexy baby”, em Trang gọi là “ đại ca già”, còn các em khác gọi mình là “ chị Trang” hoặc “ trưởng phòng” . He. Mình nhớ những hôm tầng 4 mất nước, mấy chị em đứa mang xô, thùng, đứa bê chậu, đúa mang chai lavi chạy xuống tầng 1 hứng nước, vừa xách nước vừa nói chuyện rôm rả… Những hôm trời nóng cả bọn nằm phơi bụng dưới đất, đứa thì học để chuẩn bị thi, đứa nằm ngủ chờ đến giờ đi học…Linh ngố hay có điệu vảy nước vào nền nhà rùi mới nằm cho mát. Mình lúc nào cũng là người cuối cùng xuống nằm, vì còn chần chừ sợ bẩn quần áo… he he. Rồi những hôm cả bọn làm lễ chào mừng ngày 20-10, ngày 8-3 hoặc Giáng sinh, Sinh nhật một ai đó trong phòng… Toàn chương trình cây nhà lá vườn, nhưng buồn cười, và có cả phần thưởng nữa. Em Thúy Anh chịu trách nhiệm lo bày trò chơi, mà lúc nào cũng là hát. 3 vòng, hát đơn ca, hát đôi, hát tập thể, rùi bốc thăm trúng thưởng…phần thưởng chỉ là cái kẹp tóc, hoặc cái kẹp giấy…Mình phụ trách thu tiền, đi mua đồ ăn và phần thưởng.  9 con người và hàng tá chuyện để kể, lúc thì chuyện ma, lúc chuyện tình yêu, chuyện lớp, chuyện báo… Mình bị coi là người “ mù về giới tính”. Nghe các em ý kể mình cũng khôn ra bao nhiêu. He.
Mình vẫn nhớ các sự kiện đáng nhớ của phòng, hôm thì em Thu thất tình, hôm thì em Thuận và người yêu giận nhau, hôm thì em Linh chán đời vì biết bị viêm gan B, hôm em Vân xảy ra chuyện động trời. Hôm em Thơ và Thuận có chút xíu mâu thuẫn…
        Mỗi người một cá tính. Em Trang học Toán Tài chính, nổi tiếng trong phòng vì tội thèm ăn. 2h đêm khi mọi người đi ngủ hết thì em ấy lò mò dậy đi cắm cơm, lấy lí do là “ sáng mai em phải đi học sớm”. Em ý coi như việc được ăn là niềm hạnh phúc lớn nhất của con người. Em này còn là người chăm tập thể dục nhất phòng, lại còn đi học thêm võ ở trường nữa. Linh và Trang là hai cá nhân tích cực tập erobic. Một đặc điểm nữa là em ý hay biểu lộ cảm xúc qua khuôn mặt. he he
        Em Thơ và Thuận là hai chị em ruột, Thơ học Đầu Tư,Thơ xinh gái hơn, học giỏi hơn, cá tính hơn, khỏe hơn. Em ý có thể vác bình nước lọc từ tầng 1 lên tầng 4, xách nước rầm rầm, mặc dù em ấy rất nhỏ nhắn xinh xắn, em í ăn rất ít mà vẫn rất khỏe. Lạ cực.
       Thuận có vẻ nữ tính hơn, suốt ngày lo giảm béo mặc dù chẳng béo tý nào,  học Ngân hàng.
       Em Thúy Anh học Kế toán, rất nữ tính, nói năng nhỏ nhẹ, ăn chậm như rùa, vừa đi vừa ăn, phải 2h mới xong 1 bữa.
       Em Thu học giỏi nhất phòng, khoa Kiểm toán, cái gì cũng biết, nhất là “các vấn đề tế nhị”.
       Em Xuân, hay còn gọi là em Mây chăm học nhất phòng, lớp Kế Hoạch, người yêu tên Thành. Hay đắp mặt nạ bằng khoai tây với sữa tươi. He.
       Em Linh ngố, học Tiếng anh thương mại, thích những anh chàng đẹp trai, rất nhí nhảnh nhưng sống tình cảm lắm. Hai chị em mình hay tâm sự với nhau.
       Em Susan là MC nổi tiếng của trường, học lớp Tiên tiến, siêu Tiếng Anh, hát hay, múa giỏi. Em ý là chị họ của đứa bạn thân của mình. Còn người yêu em í là bạn cùng khóa 48, học lớp Đầu tư.
      Còn mình, đại ca già của phòng, vì học năm cuối, lớp Quản lí kinh tế, già nhất nhưng bé nhỏ nhất, mù tịt chuyện giới  tính nhất, hay lí sự nhất, khó tính nhất, nhưng đôi khi lại nhí nhố nhất, lười học nhất. Nhưng bây giờ cái gì cũng hiểu rồi. he he.
     Mình phải viết những chuyện này, vì lỡ mai sau quên mất các em í, đọc lại sẽ nhớ về kỉ niệm đó hơn. Nhớ nhé, phòng 405 nhà 3 ĐH Kinh tế quốc dân!

Không có nhận xét nào: